Hello I'm Max Duong

"My life is already a masterpiece
By believing no constraint on what I can be."

Working as a Data Analyst Data Scientist Data Engineer Software Engineer

Source: anyaberkut

1111111111111111

Mây Tầng Nào Gặp Mây Tầng Đó


Source: Vuonhoaphatgiao

Các bạn đừng quá căng thẳng bởi tựa đề. Các bạn đến đây để xem trải nghiệm và suy nghĩ của Vũ là chủ yếu. Nên cứ nhẹ nhàng đọc tiếp nhé.

1. Cấp 1 - Tuổi thơ dữ dội !!!

Source: Lapdatphonggame24h

Tui may mắn lớn lên trong môi trường quán nét vì nhà tui là quán game. Việc phải thức khuya dậy trễ là chuyện hằng ngày của tui khi còn bé. Các bạn biết đó, chơi game đâu phải là dễ, mà tui còn chơi hay nữa là khác. Dĩ nhiên cái gì cũng phải có giá của nó, để đạt được trình độ cao khi chơi, tui đã phải về nhà lúc 5 giờ chiều và chơi cực lực tới 10 giờ tối. Còn tối thứ 6 và thứ 7, tôi thức đến 12h hoặc 1h sáng luyện game là bình thường. Nên ngay từ lớp 1, tui đã chính thức lập kỷ lục có 14 con điểm 0 môn chính tả và điểm anh văn luôn ở mức trung bình kém. Nghĩ lại lúc trước tui cũng giang hồ lắm nha, văng tục chửi thề như cơm bữa. Điểm thấp trong lớp, nhưng rank cao trong game là mục tiêu phấn đấu của tui.

Các bạn đừng cười tôi nữa. Tất cả là do hoàn cảnh đưa đẩy cả thôi. Bạn tui lúc đấy cũng xuất thân từ con nhà nghèo, trình độ học vấn cũng không cao nên họ chơi cùng tui là phải rồi. Bây giờ nghĩ lại mà thấy vui, được trải nghiệm cả 2 môi trường của gia đình có thu nhập thấp và thu nhập khá, nên tui hiểu câu này lắm: “con nhà giàu cái gì cũng có ba mẹ kế bên nên tụi nó ngu lắm”. Ví dụ, các bạn từ gia đình khá giả nói chuyện rất khờ và không biết cách ứng xử trong môi trường quán nét. Dùng lời lẽ để nói chuyện với chúng tôi không được đâu, các bạn phải cùng ngôn ngữ và hành động của tụi tui mới đủ tầm nói chuyện. Tụi tui nói bạn khờ vì bạn dùng tiền nạp game, còn tui thì dùng não để chơi game.

Bây giờ nghĩ lại tui cũng không biết ai hơn ai nữa, vì dù con nhà nghèo hay giàu đều có 2 mặt của nó. Vũ của ngày trước lanh lẹ hơn các bạn đồng trang lứa cũng từ quán game mà cũng trở nên hư hơn qua từng ngày.


2. Cấp 2 - Không cùng đẳng cấp khó làm bạn !!!

Source: Vietnamesecultureweb

Cấp 2 của tui xung quanh là con đại gia. Mà con đại gia thì việc học là việc tối quan trọng, mà như các bạn đọc đã biết tui đâu phải thích học hành gì. Nên dĩ nhiên tui trong lớp luôn đứng đầu danh sách từ cuối đếm lên. Nói thật, tới ngày thi tui còn không biết tui nên học gì, nhưng tui biết cày thuê lấy tiền là điều quan trọng nhất. Từ lớp 6 tui đã biết kiếm tiền từ công sức của mình rồi, còn những bạn khác có làm được như tui không? Vậy thì tui đủ quyền nói mấy bạn khờ chưa. Dĩ nhiên rồi. Tui của cấp 2 bá đạo cỡ đấy thì ai chơi lại.

Nhưng cũng không bá lắm đâu, vì tui hình như bị cho ra rìa vì không cùng đẳng cấp với mấy bạn kia. Tui lo chơi, bạn tui lo học, hỏi sao không có khoảng cách. Nhờ đó tui dần nhận ra yếu điểm của mình và chọn thay đổi. Người ta thường nói “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”, tui mắn mắn có được những người bạn tốt xung quanh, nên tui dần ít chửi thề hơn, chăm chỉ học hành.


3. Cấp 3 - Môn đăng hộ đối !!!

Source: Afamily

Cấp 3 của tui là những bạn từ gia đình trung bình như tui. Các bạn đọc đoán xem cấp 3 của tui như thế nào. Vui lắm các bạn ạ, tui và các bạn trong lớp là 1 tập thể, vì hầu như ai cũng như ai, không ai phân biệt giàu nghèo, họ chơi với nhau vì có thể học bài chung, có thể chép phao cho nhau, cùng nhau cúp học, nếu không thì không chơi nữa. Đơn giản mà! Tui có thể tự hào nói rằng lớp tui là lớp đoàn kết nhất trong khối, vì chúng tui có chia nhóm nhưng chưa bao giờ chia phe. À có chia phe nha, nhưng ai gây ra chia phe thì bị cách ly mất tiêu rồi.

Qua 3 năm cấp 3, tui càng ngẫm lại, chúng ta thực sự làm bạn vì ta chấp nhận và sửa cái xấu của nhau, dù có thể không cùng suy nghĩ.


4. Đại học - Mây cùng tầng !!!

Source: Tanghaituan

Đại học của tui đã lắm nha. Nói về đại học ở Việt Nam trước đi, bạn của tui đến từ khắp vùng miền như là Đà Nẵng, Tiền Giang, Hồ Chí Minh, ... nên những ngày đầu khá khó để làm quen. Nhưng rồi thì cũng quen, và tui mắn mắn vào được 1 nhóm 7 người. Nhóm tui chán lắm, tụi nó và tui chỉ biết học và chơi game tối ngày thui. Làm gì khác được hem, thì tụi nó nói hem. Nhìn sinh viên kinh tế mà thấy ham, họ chạy đôn chạy đáo, chạy bàn phụ quán, dạy thêm, tùm lum. Sao bạn tui chán vậy trời. Dù chúng tui không nhanh nhẹn như họ và nhóm tui có nhiều khuyết điểm, nhưng cả nhóm tui là tập thể mạnh nhất lớp cả nghĩa đen lẫn bóng, từ trong học tập đến chơi game. Chúng tui không đi làm thêm vì chúng tui biết chúng tui cần làm gì. Không phải ai đi làm thêm, là chúng tui cũng làm theo. Chúng tui quan trọng kiến thức hơn kiếm tiền, quan trọng thực tập hơn làm thêm. Vì chúng tui cùng quan điểm, cùng mục tiêu chiến đấu, nên chúng tui chơi thân với nhau, vậy nha. Mỗi người 1 quan điểm, 1 cách sống riêng mà, đâu cần ai cũng giống ai.

Nói tới đại học ở Canada, thú thật tui bị ảnh hưởng bởi các bạn kinh tế rất nhiều. Nhờ đó tui cảm thấy mình trở nên nhanh nhẹn và chấp nhận nhiều rủi ro hơn. Dù là sinh viên IT, nhưng tui biết được cảm giác làm “rửa chén” là thế nào. Rửa chén đã cực mà còn gặp chủ khó tính nữa thì thui đời thúi hẻo luôn, như tui đã từng. Đi làm 6 tiếng 1 buổi tối, nhưng chỉ cho nghỉ lúc ăn thui, còn lại bắt làm liên tục. Ngoài ra, tui còn tham gia vào dự án bán “street food” (cá viên chiên) cùng 1 bạn nữ cho cộng đồng người Việt ở Vancouver nữa. Công việc không có gì khó, mà được cái tui ăn chửi như cơm bữa vậy, riết thành thói quen “không ăn chửi, không ăn ngon”. Nếu nhìn hướng tích cực, không ai rảnh đâu mà chửi tui. Nếu họ không thích thì không chơi với tui nữa rồi. Ngược lại, đâu phải ai chửi thì tui cũng nghe. Thường thì ai chửi tui, hôm sau cho bay màu khỏi danh sách. Nhưng tui biết bạn ấy đang muốn tui tốt hơn, và tui cần phải cố gắng nhiều hơn nữa. 2 Công việc trái với ngành học thì không có gì để khoe, nhưng tui tự hào với những gì mình trải nghiệm được. Nhờ đó tui thấy mình còn thiếu sót trong nhiều mặt.

Người ta nói mối quan hệ của 1 người có lâu bền hay không được thể hiện qua giá trị sử dụng người đó: nếu người đó có giá trị càng lớn thì càng có nhiều người xung quanh, ngược lại nếu không có giá trị thì sẽ không có mối quan hệ nào cả. Tuy nhiên điều đó không hẳn đúng với tui. Thời gian ở đại học, tui đã ngã không biết bao nhiêu lần, và dĩ nhiên tui ngã đâu thì phải tự đứng đậy ở đó, nhưng quan trọng là có ai đó đợi mình để cùng đi tiếp hay không. Tui may mắn có được những người bạn đồng hành đầy chất lượng, họ không chỉ đợi mà còn quay lại đỡ tui lên. Tử tế và tài giỏi là 2 từ tui có thể nghĩ trong lúc này, nên tui cảm thấy vô cùng hãnh diện được lớn lên và cùng chiến đấu với những con người như thế đấy.


5. Tổng kết!

Source: Pathway

Câu nói “Mây tầng nào gặp mây tầng đó” không hẳn chỉ nói về những con người cùng đẳng cấp, cùng địa vị xã hội, tiền bạc, danh vọng với nhau. Đó cũng có thể là nơi giao thoa giữa những con người cùng suy nghĩ, cùng tử tế, và cùng muốn giúp đỡ người khác tiến lên như mình. Tui tin rằng chỉ cần nỗ lực, trao đồi kiến thức, học hỏi và tử tế đủ thì dù chưa có địa vị hay tiền bạc thì bạn cũng như tui đã tầm ngồi cùng bàn với các anh chị đi trước rồi.